Trong Hồi giáo, sự giàu có được coi là một phước lành thiêng liêng từ Allah, là phương tiện để mỗi người hoàn thành trách nhiệm của mình đối với bản thân và những người khác. Nó không phải là mục đích cuối cùng, mà là một công cụ để nuôi dưỡng đạo đức, được hướng dẫn bởi các nguyên tắc về lòng rộng lượng, bố thí và sự cảm thông đối với những người nghèo khổ.
Người Hồi giáo được khuyến khích kiếm tiền bằng những phương tiện hợp pháp và chi tiêu một cách khôn ngoan, đồng thời luôn ý thức về nghĩa vụ đóng góp cho từ thiện, đặc biệt là thông qua zakat (bố thí bắt buộc) và các hành động thiện nguyện khác.
Hồi giáo dạy rằng sự giàu có không nên nuôi dưỡng tính kiêu ngạo hoặc sự bám víu sở hữu, và rằng sự thịnh vượng thực sự nằm ở sự trưởng thành tinh thần, sự ngay chính và việc sử dụng tài sản của mình để phục vụ nhân loại và làm hài lòng Allah.
Allah, Đấng Toàn Năng, phán rằng : "Các ngươi (những người có đức tin) sẽ chẳng đạt được sự ngoan đạo cho đến khi các ngươi chi dùng (cho con đường chính nghĩa của Allah) những gì được các ngươi yêu thích nhất. Và bất cứ điều gì mà các ngươi (chi dùng cho con đường chính nghĩa của Allah) thì Allah đều biết rõ." (Kinh Quran 3:92)