Tại Pháp vào năm 586, một hội nghị đã được tổ chức để thảo luận về việc phụ nữ có phải là con người có linh hồn hay không? Linh hồn của cô ấy là linh hồn người hay động vật?! Linh hồn của cô ấy có bằng linh hồn của đàn ông hay không?! Và cuối cùng họ đã đi đến quyết định rằng “phụ nữ có linh hồn”, nhưng đó là một linh hồn thấp kém được tạo ra để phục vụ cho các mong muốn của đàn ông ... chỉ thế thôi.
“Linh hồn xấu xa, hèn nhát, đồi bại của những đàn ông là thứ mà từ đó phụ nữ được tạo ra.” (Plato)
Người La Mã và người Ả-rập trước khi Islam được thiên khải thường chôn cất những đứa con gái bé bổng của họ, họ không muốn có con gái, họ cho rằng chúng mang lại sự xấu hổ và vô dụng khi chúng lớn lên, và cách đơn giản để giải quyết là họ chỉ cần chôn sống chúng vào một cái lỗ và lắp đất lại.
Trong thế giới văn minh của chúng ta: Có 127 quốc gia ở vùng Caribê, Tây Phi và Mỹ Latinh xuất khẩu “phụ nữ” làm nô lệ sang các nước Tây Âu và Bắc Mỹ, nơi phụ nữ bị bóc lột một cách tồi tệ nhất trong các công việc nặng nhọc hoặc mại dâm. Thế giới nói chung trước Islam, đều cảm thấy rằng phụ nữ là những sinh vật thấp kém ngay cả trong các tôn giáo do con người sáng lập và tôn giáo bị bóp méo... là một sinh vật đáng bị khinh miệt và xúc phạm.
Ví dụ.. Ở Ấn Độ, người vợ giống như một nô lệ trong nhà chồng, người chồng có thể lấy vợ ra trả nợ cho cá cược cờ bạc, hoặc tặng cô ấy như một món quà cho một trong những người bạn của chồng!! Nếu chồng chết, người vợ không thể lấy bất cứ ai khác sau đó, và trong đa số trường hợp là họ sẽ thiêu sống cô ta!
Ở Trung Quốc: Người chồng có thể chôn sống vợ nếu cô ấy không tuân theo mệnh lệnh của anh ta, vì gia đình là người thừa kế anh ta, nên cô vợ trở thành vật thừa kế như bất kỳ phần tài sản nào của anh ta.
“Sự hiện diện của phụ nữ là cội nguồn và là nguồn cơn của sự khủng hoảng và sụp đổ trên thế giới.” “Phụ nữ giống như một cái cây bị nhiễm độc.” “Với vẻ bề ngoài thì đẹp đẽ, nhưng chim chóc ăn vào thì chết ngay lập tức.” (Socrates)
Linh mục là đàn ông. Họ toàn quyền cai trị và kiểm soát phụ nữ. Khi họ muốn, họ có thể loại bỏ cô ấy. Đừng nói với tôi về quyền của phụ nữ, chúng tôi muốn cô ấy trở thành như chúng tôi muốn cô ấy trở thành... chỉ như chúng tôi muốn... phụ nữ là tài sản của chúng tôi... là nô lệ của chúng tôi... một khi người phụ nữ bị chồng cô ấy buộc tội ngoại tình, ngay cả khi không có bằng chứng, thì cô ấy vẫn bị kết án tử hình.
Người phụ nữ trong Thiên Chúa giáo và Do Thái giáo là nguyên nhân của mọi tai họa, vì bà đã quyến rũ Adam nên ông đã phạm tội, điều này được Phúc âm tường thuật: “Adam nói: Người đàn bà mà Ngài đã tạo ra cùng với bề tôi đã đưa cho bề tôi trái cây ấy, và bề tôi đã ăn nó.” (Sáng thế ký 3-12). Theo Cơ đốc giáo, Chúa (Allah) đã trừng phạt Adam và thậm chí cả trái đất vì nguyên nhân từ Hawwa (Ê-va).
Tuy nhiên theo Islam, Adam và Hawwa phạm tội như nhau, và cả hai đều phải chịu trách nhiệm. Allah Hùng Mạnh và Toàn Năng phán: {Tuy nhiên, Shaytan (Iblis) đã thì thầm xúi giục hai người} Vị trí của người phụ nữ trước Islam giống như một con vật... thậm chí còn tệ hơn cả một con vật. Họ bị thiêu sống hoặc chôn sống sau khi chết chồng!, bị bắt làm nô lệ từ khi sinh ra cho đến khi chết! Lời khai của người phụ nữ không được chấp nhận trước tòa trong bất kỳ vấn đề gì, ngay cả trong những điều quan trọng nhất về vấn đề phụ nữ, chẳng hạn như danh dự của cô ấy.
Trong đức tin của người Do Thái, nếu một người đàn ông buộc tội vợ mình ngoại tình, hoặc buộc tội vợ mình không còn trinh trắng, thì lời khai của cô ấy sẽ không được xem xét, cô ấy sẽ bị xét xử theo lời khai của người chồng, và nếu gia đình cô ấy không thể chứng minh sự vô tội của cô ấy ngay cả khi cô ấy vô tội, thì cô ấy vẫn bị buộc tội dựa trên lời khai của người chồng. Cô ấy bị kết tội và bị xử tử!!
Trong Islam, nếu một người đàn ông buộc tội vợ mình ngoại tình, anh ta cần phải thề năm lần rằng anh ta nói thật, nhưng nếu người phụ nữ phủ nhận và thề năm lần rằng cô ấy nói thật, thì cô ấy được coi là vô tội. Và nếu một người lạ buộc tội một người phụ nữ ngoại tình và anh ta không thể chứng minh điều đó hoặc đưa ra nhân chứng để chứng minh cho lời buộc tội của mình, anh ta sẽ bị trừng phạt và đánh roi 80 roi. Công bố cho thiên hạ rằng đó là một hình phạt nghiêm khắc! Nhưng để giữ gìn danh dự và nhân phẩm của phụ nữ Muslim quan trọng hơn nhiều, và đó là một vấn đề nghiêm túc!
“Phụ nữ không được tạo ra cho khoa học, trí tuệ, tư duy, nghệ thuật hay chính trị.” (Jean-Jacques Rousseau)
Giáo dục trong đạo Hồi được áp đặt cho nam giới và phụ nữ. Hơn thế nữa, có một người phụ nữ đã đến gặp Nabi và đã tranh luận với Người về một vấn đề giáo luật, và chương Kinh đó được gọi là Al-Mujadalah “Người Phụ Nữ Tranh Luận” vì người phụ nữ đã tranh luận với Nabi về giáo luật, vì vậy Allah đã thiên khải các câu Kinh để trình bày rõ vấn đề này.
Đối với Kinh thánh, chúng ta sẽ thấy những câu lệnh cấm phụ nữ mở miệng trong nhà thờ: “Phụ nữ của bạn phải im lặng trong nhà thờ, vì họ không được phép nói, mà phải phục tùng, như luật pháp cũng đã nói.” (1 Cô-rinh-tô 14: 34 - 35). “Nhưng nếu phụ nữ muốn học điều gì, hãy hỏi chồng họ ở nhà, vì đàn bà nói chuyện trong nhà thờ là điều đáng hổ thẹn.” (1 Cô-rinh-tô 14: 34 - 35).
“Người đàn bà đến kỳ kinh nguyệt là đem đến nổi bất hạnh, chết chóc, điêu tàn và làm ô uế mọi vật chung quanh mình.” (Lê-vi Ký 15: 19 - 23)
Vào tháng 5 năm 2013, một số phụ nữ đã nổi dậy chống lại truyền thống cổ xưa của người Hindu là giam giữ phụ nữ trong chuồng thú trong kỳ kinh nguyệt hàng tháng để tránh bị ô uế. Điều này đã khiến cho hơn 24 phụ nữ chết vì lạnh và bệnh tật hàng năm trong thời gian bị giam giữ. Trong Ấn Độ giáo, Do Thái giáo và Cơ đốc giáo, người phụ nữ trải qua thời kỳ ô uế rất đau khổ, trong đó cô ấy bị nguyền rủa, chưa hết, chồng cô ấy trở nên kinh tỏm cô ấy, và kinh tỏm mọi thứ cô ấy chạm vào.
Trong Islam, không có điều vô lý nào thuộc dạng này. Vợ của Nabi đã kể rằng Nabi đã từng nhìn xem rất kỹ miếng thịt mà bà đã cắn, xem ở vị trí nào để Người ăn ngay vị trí đó. Trong Islam, không có chỗ cho những huyền thoại về sự ô uế, lời nguyền rủa và sự xui xẻo. Dựa theo Kinh Thánh, người đàn ông có thể lập lời nguyện và giử tròn lời nguyện của mình bất cứ lúc nào anh ta muốn, còn đối với người phụ nữ thì cần cha hoặc chồng của cô ấy đồng ý với lời nguyện của cô ấy thì cô ấy mới được phép giử trọn lời nguyện của mình.
Trong Islam, thông thường là người đàn ông và người phụ nữ lập lời nguyện một cách âm thầm hoặc công khai với Allah và giữ tròn lời nguyện đó theo ý muốn của mình, và nếu cả hai người không thể giử tròn lời nguyện của mình, thì mỗi người trong số họ sẽ phải chịu phạt như nhau, đó là (xuất thức ăn cho mười người nghèo ăn để chuộc tội không giữ tròn lời nguyện) Luật lệ rõ ràng.
“Bất kỳ sai lầm nào mà phía sau sai lầm đó là phụ nữ, và vì người phụ nữ thì tất cả chúng ta đều sẽ chết.”
Zina (tình dục ngoài hôn nhân).. Đó là một tội ác trong tất cả các tôn giáo, nhưng các định nghĩa của nó khác nhau. Trong Qur'an, khi một người đàn ông và một người phụ nữ có quan hệ bất hợp pháp ngoài hôn nhân, thì hình phạt là như nhau đối với cả hai.
Đối với Kinh thánh, mối quan hệ được coi là ngoại tình, chỉ khi người phụ nữ đã kết hôn, chỉ trong trường hợp này, con cái là ngoài giá thú và bị đuổi khỏi nhà. Còn người đàn ông, ngay cả khi anh ta đã kết hôn, anh ta không bị coi là ngoại tình, và các đứa trẻ được sinh ra do quan hệ ngoài luồng vẫn được xem là con cái của anh ta một cách hợp pháp, tại sao? Điều này là do trong Do Thái giáo, một người phụ nữ đã kết hôn được coi là tài sản của chồng mình; Vì vậy, khi một người đàn ông ngoại tình với người phụ nữ “đã có gia đình” thì thực chất là anh ta đang xâm phạm tài sản của người đàn ông khác nên anh ta phải bị trừng phạt, nhưng nếu anh ta đã có gia đình và chung sống với một người phụ nữ chưa có gia đình thì anh ta không có tội, vì cô ta vẫn chưa là tài sản của bất cứ ai, cho nên, điều đó không sao cả.. Đó là tiêu chuẩn kép và là sự xúc phạm đến nhân phẩm của người phụ nữ.
Hôn nhân và gia đình rất quan trọng trong tất cả các tôn giáo, và trong Islam.. nói một cách ngắn gọn, Allah Hùng Mạnh và Toàn Năng phán: {Và trong các dấu hiệu của (Allah) là Ngài đã tạo cho các ngươi từ bản thân các ngươi những người vợ để các ngươi chung sống yên bình với họ và Ngài đã đặt giữa các ngươi tình yêu thương và lòng bao dung. Trong sự việc đó quả thật là những dấu hiệu dành cho đám người biết suy ngẫm.} Đây là hôn nhân trong Islam, còn Do Thái giáo và Cơ đốc giáo thì sao? Nó giống như một hợp đồng sở hữu!!
“Ngay cả những mẩu bánh mì trên bàn cũng thuộc về người chồng. Chính xác hơn, nếu người vợ mời một người đến nhà và cho người đó ăn bánh mì đó, xem như cô ấy đã ăn cắp của người chồng.” San 41a, Git 62a. Vì vậy, dù là một người phụ nữ giàu nhất nếu lấy chồng cô ta sẽ trắng tay. Đúng hơn, quyền quyết định và con người của cô ấy đều thuộc về người chồng, cô ấy không thể làm bất cứ điều gì trừ khi được sự đồng ý của anh ấy, và thậm chí cô ấy không thể nhờ đến cơ quan tư pháp nếu anh ta bất công với cô ấy. Ngoài ra, có điều mà bạn sẽ không tin là người phụ nữ bắt buộc phải trả tiền cưới cho người đàn ông cưới mình, vì vậy người phụ nữ cần phải lấy tiền của cha mình để trả tiền cưới cho chồng. Vì lý do này mà đàn ông không muốn có con gái.
Ngược lại, trong Islam, chúng ta thấy rằng người đàn ông phải trả tiền cưới cho người phụ nữ, và chỉ một mình cô ấy có thể yêu cầu mức lượng tiền cưới mà mình muốn, và sau khi kết hôn, mỗi vợ chồng đều toàn quyền quyết định tài chính độc lập riêng mình.
Trong Kinh Thánh, một người phụ nữ không bao giờ được thừa kế, vì lý do đơn giản là cô ấy là một phần của tài sản thừa kế. Đây là trường hợp nếu phụ nữ là vợ hoặc mẹ. Nhưng nếu phụ nữ là con gái, là cô ấy sẽ được thừa kế với điều kiện không có anh em trai. Trường hợp cô ấy có anh em trai, là cô ấy không được thừa kế bất cứ gì, ngay cả những người anh em của cô ấy cũng không bị bắt buộc chia tài sản của họ cho cô ấy.
Trong Islam, một số trường hợp người phụ nữ còn được thừa kế nhiều hơn cả đàn ông; một số trường hợp được hưởng ngang bằng với đàn ông; một số trường hợp chỉ được hưởng bằng một nửa so với đàn ông, tùy theo mối quan hệ gia đình với người đã khuất. Nếu trường hợp cuối cùng có vẻ hơi kỳ lạ với bạn rằng phụ nữ chỉ được thừa hưởng một nửa số tiền mà một người đàn ông được thừa hưởng, nhưng điều đó không bất công sau khi chúng ta biết rằng trong Islam, người đàn ông phải chu cấp cho người phụ nữ trong suốt cuộc đời của cô ấy và anh ta phải chịu hoàn toàn trách nhiệm chu cấp cho những nhu cầu của cô ấy.
Cho đến bây giờ, trong thời hiện đại, các linh mục mới vẫn làm những gì họ thích với phụ nữ. Họ kiểm soát và phán xét cô ấy.. Cô ấy là một món hàng.. một công cụ.. một phương tiện. Chúng tôi quyết định cho cô ấy những gì cô ấy làm.. và chúng ta là những người duy nhất làm điều đó.. khi Kinh Thánh Công giáo nói rõ ràng: “Sinh con gái là một mất mát.” (Truyền đạo 22:3)
Nabi nói:
مَن كَانَ لَهُ ثَلَاثُ بَنَاتٍ فَصَبَرَ عَلَيْهِنَّ، وَأَطْعَمَهُنَّ، وَسَقَاهُنَّ، وَكَسَاهُنَّ مِنْ جِدَّتِهِ كُنَّ لَهُ حِجَابًا مِنَ النَّارِ يَوْمَ القِيَامَةِ
{Ai có ba cô con gái và kiên nhẫn với chúng, nuôi chúng ăn mặc bằng sức lao động của mình, chúng sẽ là những tấm chắc cho y trước Hỏa Ngục vào Ngày Phục Sinh.}
(Ahmad).
Khi Talmud nói: “Một người phụ nữ không được sở hữu bất cứ thứ gì, và mọi thứ đều thuộc về chồng của cô ấy.” “Ngay cả những mẩu bánh mì trên bàn cũng thuộc về người chồng. Chính xác hơn, nếu người vợ mời một người đến nhà và cho người đó ăn bánh mì đó, xem như cô ấy đã ăn cắp của người chồng.”
Còn Qur’an thì phán rằng:
{Phụ nữ được hưởng quyền lợi giống như trách nhiệm (của họ đối với chồng) theo lẽ truyền thống (của từng nơi)}
(chương 2 – Al-Baqarah: 228)
Qur’an cũng phán:
{các ngươi không được thừa hưởng các phụ nữ một cách cưỡng bức([1])}
(chương 4 – An-Nisa: 19)
và đã phán:
{và những người phụ nữ cũng sẽ hưởng phần mà họ đã tích lũy được}
(chương 4 – An-Nisa: 32).
Khi Injil nói: “Bất kỳ sai lầm nào mà phía sau sai lầm đó là phụ nữ, và vì người phụ nữ thì tất cả chúng ta đều sẽ chết.” (Truyền đạo 25: 19, 24),
Qur’an thì phán:
{nhưng nếu họ đã chịu nghe lời các ngươi thì các ngươi chớ gây chuyện với họ.}
(chương 4 – An-Nisa: 34)
và đã phán:
{các ngươi phải đối xử tử tế với họ (vợ).}
(chương 4 – An-Nisa: 19)
Nhiều người ở phương Tây cho rằng Islam giới hạn và hạn chế quyền tự do của phụ nữ, tuy nhiên, lại có một số lượng lớn phụ nữ chuyển sang Islam, đặc biệt là ở Mỹ và Châu Âu, với tỷ lệ vượt quá 70% tổng số người cải sang đạo sang Islam.
Đến đây chúng tôi tự hỏi đâu là nguyên nhân dẫn dắt phụ nữ Mỹ và châu Âu gia nhập đạo Islam? Có những lý do cá nhân liên quan đến sự bất mãn của phụ nữ phương Tây đối với tôn giáo mà họ đã lớn lên và trưởng thành. Sự bất mãn này dẫn đến việc đọc và tìm hiểu về các tôn giáo cho đến khi họ được dẫn dắt đến với Islam, và những phụ nữ này bị thu hút bởi điều mà họ được mô tả rất logic trong đạo Islam, đặc biệt là triết lý và phong cách của Islam đối với phụ nữ. Nhiều phụ nữ cũng bày tỏ sự hấp dẫn của mình đối với quyền con người của phụ nữ được đảm bảo trong Islam sau khi họ thoát khỏi những quan niệm sai lầm và bịa đặt chống lại Islam thường gắn lên phụ nữ Muslim với sự bất công, bạo lực và khuất phục trước nam giới.
references
- ([1]) Trước đây theo tục lệ tại Yathrib (tức Madinah) mỗi khi người đàn ông chết đi thì vợ của anh ta bị coi là món tài sản từ gia tài để lại của anh ta, cho nên chỉ cần người anh hoặc em trai hoặc cháu trai của anh ta là người trước tiên ném cái áo của mình vào người vợ của anh ta thì xem như y hưởng cô ta mà không cần phải cưới xin gì cả, y toàn quyền quyết định số phận của cô ta và không cho phép người khác cưới cô ta.